Mới Rằm tháng Chạp, cái xóm nhỏ nằm tít cuối huyện sôi động hơn vì Tết. Qua cánh cổng làng, mấy bà mấy mẹ vừa rảo bước cho kịp buổi chợ, vừa hỏi thăm nhau mấy câu hỏi rằng: Tết chuẩn bị đến đâu rồi? Mua lá dong gói bánh chưa hay năm nay đụng lợn với nhà tôi đi?... Còn lũ trẻ nít chúng tôi hồi đó ngóng Tết lắm. Tờ lịch treo tường bao nhiêu lâu tôi chưa ngó tới giờ bỗng thu hút tôi lạ kì. Tôi giành công việc bóc lịch của bố. 16, 17, 18,... từng ngày trên tay mà sao tôi thấy thời gian trôi chậm chạp quá, lật lật cho đến khi tờ lịch đỏ rực rỡ với cành mai đào ghi số 1 “Tết Nguyên Đán” hiện ra, lẩm nhẩm một lúc rồi thở dài cái thượt như ông cụ non: Còn tận gần hai chục ngày cơ à?
Xem thêm